Theo quan niệm của giáo hội Công giáo, linh mục nói riêng và các giáo sĩ nói chung được coi là những người thay mặt Đức Kitô dẫn dắt dân Chúa bằng cách chu toàn các nhiệm vụ giáo huấn, thánh hóa và cai trị. Lời nói, hành động của họ về mặt tôn giáo được xem như là của Thiên Chúa, do đó, mọi giáo dân đều phải tin và nghe theo.
Do có vị trí, vai trò quan trọng như vậy nên các linh mục phải được tuyển lựa, đào tạo một cách kỹ lưỡng, đảm bảo có đầy đủ các tiêu chí hết sức nghiêm ngặt của giáo hội, trong đó bao gồm đức ái, tính khiêm nhượng (hay không đua đòi hơn thua với người khác) và sự công bằng, ngay thẳng.
Ðiều 241: (1) Giám Mục giáo phận chỉ nên thâu nhận vào Ðại chủng viện những người nào, xét theo các đức tính nhân bản và luân lý, đạo hạnh và trí tuệ, sức khỏe thể lý và tâm lý cùng ý muốn ngay thẳng của họ, được coi là có đủ khả năng hiến thân trọn đời cho các tác vụ thánh.
Ðiều 245: (1) Nhờ sự đào tạo về đạo đức, các chủng sinh trở thành những người đủ khả năng thi hành sứ mệnh mục vụ với kết quả phong phú và được huấn luyện về tinh thần truyền giáo, biết thâm tín rằng sự luôn luôn chu toàn chức vụ với niềm tin sống động và đức ái sẽ giúp họ thánh hoá bản thân. Ngoài ra, các chủng sinh hãy vun trồng những đức tính nhân bản cần thiết cho sự sống trong xã hội, sao cho họ biết dung hòa được những giá trị nhân bản với giá trị siêu nhiên.
(2) Các chủng sinh cần được đào luyện để có lòng yêu mến Giáo Hội của Ðức Kitô, kết hợp với Ðức Thánh Cha, Người kế vị Thánh Phêrô, với tấm lòng khiêm nhượng và thảo hiếu, gắn bó với Giám Mục riêng của mình như những người cộng sự trung thành, và biết hợp tác với anh em đồng nghiệp. Nhờ sự sống chung trong chủng viện và nhờ liên lạc bằng hữu với các bạn đồng môn, họ được chuẩn bị cho có tinh thần hợp nhất huynh đệ với Linh Mục đoàn trong giáo phận mà họ sẽ là thành phần nhằm phục vụ Giáo Hội.
Ðiều 285: (1) Các giáo sĩ nên xa tránh tất cả những gì không xứng hợp với bậc mình, theo như những qui định của luật địa phương.(2) Giáo sĩ nên tránh tất cả những gì, cho dù không xấu xa, nhưng xa lạ không thích hợp với bậc giáo sĩ.
Ðiều 287: (1) Các giáo sĩ hãy tận lực cổ võ duy trì hòa bình và hòa đồng giữa mọi người, dựa trên nền tảng công bằng.
- Bộ Giáo luật năm 1983 của Giáo hội Công giáo -
Nhưng không hiểu vì lẽ gì mà Nguyễn Thanh Tịnh, linh mục quản xứ Cồn Sẻ (xã Quảng Lộc, thị xã Ba Đồn, tỉnh Quảng Bình) lại hoàn toàn không hề có những đức tính trên, thể hiện qua việc quyết ăn thua đủ khi chơi vật tay, kể cả có phải ăn gian.
Kẻ ganh đua với Tịnh, không ai khác là Trần Văn Dũng, chủng sinh Đại Chủng viện Vinh Thanh (người đang được đào tạo để trở thành linh mục) được Tòa Giám mục Giáo phận Vinh cho về thực tập mục vụ tại giáo xứ Cồn Sẻ với hy vọng được học hỏi những điều hay, lẽ phải từ Tịnh (người đã được truyền chức Thánh, hay nói đơn giản là đã tốt nghiệp Đại Chủng viện, tức là đã có đầy đủ các tiêu chí của một linh mục theo quy định của giáo hội).
Không rõ Dũng đã học được gì mà xem ra cuộc đấu giữa 02 cha con không khác gì cuộc đấu giữa 02 gã trống choai đầy kiêu căng, háo thắng.
Dù kẻ thắng, người thua là ai, ngẫm chỉ thấy thương cho giáo dân Cồn Sẻ và những người luôn nghĩ Nguyễn Thanh Tịnh là thánh, là tướng, Tịnh nói gì cũng nghe dù không biết đúng sai thế nào!
@Nhân Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét