Thứ Bảy, 10 tháng 2, 2018

Trương Minh Tam - Thỏa hiệp để được ra đi?

Mới đây trên fanpage Đồng hành với NO-U đăng bài “Trương Minh Tam và sự chuẩn bị công phu cho con đường đến Hoa Kỳ” với phân tích khá sâu sát về nghi vấn có sự thỏa thuận ngầm nào đó cho sự ra đi suôn sẻ của ông Trương Minh Tam – người chưa từng có án tích về hành vi chống Nhà nước mà được xuất cảnh đến Mỹ trong sự ngỡ ngàng của đồng bọn trong nước và sự thờ ơ, chắc chắn là có phần lo ngại, không một ai tiếp đón ông này khi đặt chân đến Mỹ. Mời các bạn đón xem

=====

Trương Minh Tam và sự chuẩn bị công phu cho con đường đến Hoa Kỳ

Qua chính nhật ký về hành trình đến Mỹ trong những ngày đầu rời quê hương của Trương Minh Tam, ta mới thấy, để chuẩn bị cho chuyến đi này, Trương Minh Tam đã “công phu” tích góp “chứng cứ chứng minh bị đàn áp” rất nhiều năm, đến mức thuyết phục được phía Chính phủ Mỹ đồng ý đưa ông ta đi Mỹ định cư dù chưa bước chân đến nhà tù như nhiều nhà đấu tranh khác. Bởi trước đó, hầu hết giới đấu tranh dân chủ quốc nội luôn mặc định rằng, chỉ có con đường vào tù mới giúp họ rời bỏ quê hương “tù ngục” này và mở ra tương lai tươi sáng đến các xứ sở văn minh để được bảo trợ cả cuộc đời!

Có thể nói cuốn hồi ký đang viết của Trương Minh Tam đang lột dần vỏ bọc cho con đường đến với “sự nghiệp đấu tranh dân chủ” và con đường đến nước Mỹ.

Từ việc trách móc cha mẹ đã đặt kỳ vọng quá lớn vào bản thân anh ta từ khi còn nhỏ dẫn đến “cái chết” của anh ta trên chính quê hương mình và phải giải thoát mình qua nước Mỹ để được “sinh ra” trở lại (1). Nghe sao như một bi kịch cuộc đời!

Khi anh ta rời khỏi Việt Nam, tại trạm dừng chân ở Đài Loan đã up lên bài “Nhật ký ngày rời Việt Nam”, với sự chuẩn bị hành trình cho sự “tái sinh” nghe đến rợn người như  “Tôi cũng không nhớ bố, mẹ và những người thân. Với bố mẹ, họ đã già và tôi đã làm đám ma cho họ rồi để tôi và họ cùng bình yên chia tay nhau. Với anh em cũng thế, họ phải sống cuộc sống của họ và tôi sống cuộc sống của tôi. Chúng tôi trao cho nhau sự tự do thoải mái nhất dù chúng tôi rất thương nhau.” (2) Người đọc có cảm tưởng như, từ lâu lắm rồi, Trương Minh Tam đã chuẩn bị kỹ tâm thế, tinh thần cho sự ra đi, rũ bỏ quê hương, gốc gác bản thân cho một sự giải thoát này.

Đến dòng nhật ký gần đây nhất (3), Trương Minh Tam bộc bạch về các cuộc làm việc với bên an ninh VN trước khi đi, chính cán bộ an ninh phải kinh ngạc với “tư liệu” được Trương Minh Tam tích lũy rất công phu để làm thành bộ hồ sơ xin tỵ nạn và để thuyết phục ĐSQ Mỹ tiếp nhận, rồi chính Tam tự mình mô tả cách thức  “đối phó” với nhân viên an ninh VN để được đi Mỹ trót lọt, không gặp phải sự cản trở nào. Xin trích “Ở đó, tôi lưu giữ đầy đủ tên tuổi, hình ảnh… của những người đã từng làm việc với tôi mà tôi chưa một lần “cho họ lên facebook””, “Tôi bình thản dọn dẹp phần đời đã qua của tôi và chôn sâu nó dưới một nấm mộ hoang. Tôi hôm qua đã chết và tôi chuẩn bị cho việc tôi sinh ra từ tôi. Bởi tôi biết phần nhiều nhà nước Việt Nam sẽ trả lại tôi giấy tờ tại sân bay khi xuất cảnh. Tôi vẫn bình thảm thậm chí run rẩy như con chó già ốm yếu bước vào phòng làm việc của Công an Việt Nam, nạp 200,000vnd làm lại hộ chiếu, nghe họ nói những điều tồi tệ nếu tôi “không ngoan”, kể lại cho họ nghe nỗi sợ hãi, bất lực của tôi trước những giới hạn pháp luật và lớn hơn thế là quyền lực mà tôi có thể đón nhận nếu tôi “ngoan cố”, “gia đình chúng tôi đã có một chuyến xe miễn phí lên sân bay Nội Bài từ rất sớm với sự đưa đón của Nhà nước Việt Nam. Tôi cảm ơn họ theo phép xã giao. Chụp rất nhiều ảnh xã giao với họ, làm các thủ tục xuất cảnh không bình thường, nhận cuốn hộ chiếu rồi bước lên máy bay với sự đưa chân của một nhân viên công vụ Việt Nam tới tận của máy bay”… Chưa biết chừng Trương Minh Tam đã phải ký kết các giao ước nào đó với phía an ninh VN để chuẩn bị mọi thủ tục cho chuyến ra đi được thuận lợi, bởi lấp ló sau đó là những lớp ngữ nghĩa về sự “run rẩy như con chó già ốm yếu” trước mặt nhân viên an ninh kia khiến họ “thương cảm”, “đồng tình hay ủng hộ” anh ta ra đi?!?

Nhìn lại “sự nghiệp đấu tranh dân chủ” của Trương Minh Tam không hề thấy suôn sẻ: nào là bị bắt vào tù vì tội cưỡng đoạt tài sản công dân (chỉ vì tự ý cưỡng đoạt nợ của con nợ, bị kiện và vào tù, chứng tỏ anh ta không hiểu gì về pháp luật, xem hành vi “thay trời hành đạo” của mình là chính nghĩa và lạ thay được cả “phong trào dân chủ” thương yêu vì cho rằng anh ta bị bẫy, bị xử ép vào tù!?!); nào là lần nào “tác nghiệp” cũng bị bắt bớ, còn nếu không cũng bị “công an mật” lột sạch đồ đạc tư trang; nào là phải trốn chui trốn lủi nhiều tháng trong rừng rậm vì bị công an nói với anh ta là sẽ bị bắt (nếu xét về khoản này chắc chẳng có nhà zân chủ không bị “dọa” tương tự vì chống Nhà nước thì tất yếu sẽ vô tù, không sớm thì muộn)… Có vẻ như mọi việc xảy ra xung quanh Trương Minh Tam đều được chính anh ta và một thế lực ngầm nào đó thổi lên và tích cóp làm bằng chứng để có bộ hồ sơ xin tỵ nạn đầy đặn!


Là người ngoài cuộc, khó có ai cho chúng ta câu trả lời đầy đủ bản chất sự việc, trừ Trương Minh Tam và nhân viên an ninh đã chụp ảnh và lưu luyến tiễn anh ta đến tận cửa phi cơ kia mới tường tận. Liệu rằng, Trương Minh Tam có dám nói hết, kể hết ra để rũ bỏ quá khứ kia không hay chỉ úp mở, nửa vời để thanh minh cho sự ra đi suôn sẻ của mình? Chắc chẳng bao lâu nữa giới đấu tranh dân chủ ở Mỹ sẽ có câu trả lời!

Đồng hành với No-U

(1) https://www.facebook.com/truongminhtamngaymoi2018/posts/185401535550007

(2)https://www.facebook.com/photo.php?fbid=184834352273392&set=a.128022981287863.1073741828.100022404854242&type=3&theater

(3)https://www.facebook.com/truongminhtamngaymoi2018/posts/188260005264160

@Nhật Lệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NỔI BẬT

Những ngôn sứ không biết "đá lưỡi"!

Trong Công giáo, các linh mục được xem là người phát ngôn, truyền đạt thông điệp của Thiên Chúa cho mọi người, hay còn gọi là "ngôn sứ...